Từ thủ đô Hà Nội đi khoảng 1giờ 30 phút đồng hồ là tới trung tâm thành phố Vĩnh Yên thuộc tỉnh Vĩnh Phúc. Từ đây du khách đi chừng 20 km dọc theo quốc lộ 2A rẽ trái theo đường 305 đường tỉnh lộ Vĩnh Yên - Vĩnh Tường để đi thăm các danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử văn hoá, làng nghề truyền thống của huyện Vĩnh Tường.
1. Đầm Rưng
Nằm cách thị trấn Vĩnh Tường khoảng 2km về phía Tây Bắc, cách trung tâm Thành phố Vĩnh Yên khoảng 22km về phía Tây Nam. Đầm Rưng là do dòng sông Kỳ Giang đổi dòng tạo nên. Đầm rộng khoảng 330 mẫu, là nơi cung cấp nguồn thuỷ sản cho cả vùng, có tác dụng điều hoà không khí. Xung quanh có nhiều cây xanh, giữa đầm là một hòn đảo nhỏ.
Đứng trên đảo khi chiều đến, mặt trời dần tắt bóng để lại những vệt đỏ trên mặt nước gợn sóng, từng đàn chim gọi nhau về tổ, những con cò trắng về trú ngụ trên những bụi tre ven đầm tạo nên một cảnh quan du lịch khá hấp dẫn. Du khách có thể bơi thuyền du ngoạn trên mặt đầm. Ở đây du khách ghé thăm đền Đức Ông, một danh Tướng dưới thời Lý Cao Tông, có công đánh giặc Ai Lao giữ gìn biên ải bình định non sông, được Vua ban cho nhiều ấn tín và nhân dân lập đền thờ.
2. Làng Mộc Bích Chu
Nằm ở vùng đất bãi bên bờ sông Hồng thuộc xã An Tường huyện Vĩnh Tường, là làng nghề đã tồn tại cách ngày nay khoảng 300 năm. Nằm cách trung tâm thị trấn Vĩnh Tường khoảng 4 km dọc theo quốc lộ 2C. Bích Chu như một nét nhấn trong bức tranh tổng thể của làng quê Vĩnh Phúc.
Từ rất lâu, Bích Chu nổi tiếng về kỹ thuật làm đồ gỗ với những nét chạm trổ, đục đẽo tinh xảo, làm ra những sản phẩm đồ gỗ dân dụng như tủ, giường, bàn ghế, sập gụ tủ chè…và những đồ gỗ có giá trị mỹ thuật cao gồm các tượng bày ở điện thờ, đình miếu, những bức đại tự sơn son thiếp vàng…
Đây có thể coi là một làng nghề truyền thống tiêu biểu mang đậm nét đặc trưng văn hoá truyền thống thu hút được sự quan tâm, mến mộ của du khách.
3. Rèn Lý Nhân
Rời làng mộc Bích Chu đi khoảng gần 2km theo đường đê bao sông Hồng xin mời du khách tới tham quan nghề rèn Lý Nhân.
Nghề rèn thuộc xã Lý Nhân huyện Vĩnh Tường. Ở Lý Nhân hầu như nhà nào cũng gắn liền với nghề rèn. Làng rèn Lý Nhân xưa có tên là làng Thùng Mạch nay là Bàn Mạch. Chợ thùng mạch là nơi buôn bán tấp nập, khách hàng nhiều nơi đã tới đây mua buôn các sản phẩm của làng.
Rèn Lý Nhân là một làng nghề tồn tại từ lâu đời ở Vĩnh Phúc. Tương truyền xưa kia làng Lý Nhân là một làng ăn chơi có tiếng, những ngày nông nhàn người dân không biết làm gì chỉ tụ tập rượu chè, cờ bạc.
Có một lần Quan Quận Công về làng, trông thấy làng xóm sơ xác tiêu điều, ông đã trực tiếp mở lò rèn và đón thợ giỏi về dạy cho nhân dân biết cách rèn dao, quốc, xẻng…. Làng rèn Lý Nhân có từ đó và tồn tại cho đến ngày nay. Dụng cụ sản xuất là bễ lò rèn, búa, kìm, dao gọt sắt… sản phẩm của làng rèn Lý Nhân là búa, liềm, dao, kìm…đã được đem đi bán ở nhiều nơi trong và ngoài tỉnh.
4. Đình Thổ Tang
Sau khi tham quan làng rèn Lý Nhân, tiếp tục đi theo đường đê bao Sông Hồng khoảng 4km, qua Phú Đại, Tân Cương là đến Đình Thổ Tang. Đình ở làng Thổ Tang xã Thổ Tang huyện Vĩnh Tường. Đình thờ Lân Hổ Đô Thống Đại Vương, một vị tướng có công đánh giặc Nguyên Mông thời nhà Trần. Đình được xây dựng vào khoảng thế kỷ XVII theo kiểu chữ đinh, gồm một phần hậu cung và một toà 5 gian. Hậu cung đã bị hư hỏng nhưng mới được tu sửa lại. Toà đại đình còn tương đối nguyên vẹn với 60 chiếc cột. Nền dài 25,8m, rộng 14,2m, bó đá xanh chung quanh.
Đình Thổ Tang có dáng dấp cổ nhất trong các ngôi đình hiện còn ở Vĩnh Phúc và cũng là ngôi đình đậm đà tính dân tộc trong chạm trổ trên gỗ. Đình hiện còn 21 bức chạm, trong đó có nhiều bức có giá trị cao về nội dung tư tưởng cũng như nghệ thuật biểu hiện.
Một số hình ảnh chạm trổ, điêu khác trong đình:
Tiêu biểu là bức “ngày hội xuống đồng” chạm trên một kẻ nghé ở hè đình ngay sau cửa ra vào, dài 1,5m, rộng 0,7m, 25 nhân vật trên tác phẩm đều được chạm bong sinh động, phản ánh ngày hội xuống đồng đầu năm của nhân dân ta thủa trước.
Thể hiện nhiều đề tài hiện thực, các nghệ sỹ điêu khắc dân gian đã tỏ nỗi cảm thông sâu sắc với tình cảnh của nhân dân, đả kích xã hội phong kiến một cách tế nhị. Bức “cảnh đánh ghen” diễn tả thân phận phụ nữ xưa một cách sinh động: một người đàn ông đang bá vai một người đàn bà, một chị khác săm săm bước tới đấm vào gáy người đàn bà kia. Những cảnh đi cày, chăn trâu, khiêng cá, nghỉ ngơi sau buổi làm đồng…phản ánh các mặt sinh hoạt bình dị, tươi vui của nhân dân. Những cảnh bắn hổ, đấu vật, đá cầu thế hiện tinh thần thượng võ của dân tộc.
Với kỹ thuật tinh vi và điêu luyện, chạm khắc ở đình Thổ Tang đã miêu tả khái quát được phần nào cuộc sống làm ăn và sinh hoạt của nhân dân ta, vừa có giá trị về mỹ thuật lại vừa có giá trị về nội dung phản ánh có tính tư tưởng cao.
Đình Thổ Tang đã được Bộ Văn hoá Thông tin ghi vào Danh mục di tích lịch sử văn hoá ngày 13/1/1964 và cấp bằng di tích lịch sử văn hoá cấp quốc gia ngày 17/2/1990.
5. Làng rắn Vĩnh Sơn
Xã Vĩnh Sơn năm ở trung tâm thị trấn Vĩnh Tường, cách Quốc lộ 2 khoảng 3km về phía nam, diện tích tự nhiên khoảng trên 327ha, có 14 dòng họ sinh sống với 1.078 hộ và khoảng trên 5.000 nhân khẩu. Có dòng sông Phan nằm ở phía Tây Nam xã, chảy theo hướng Tây Đông nằm trong vùng văn minh lúa nước Sông Hồng.
Vĩnh Sơn xưa có tên gọi là Sơn Tang và theo dân gian truyền lại còn có tên Hai Nước. Người dân Vĩnh Sơn chủ yếu sinh sống bằng nghề làm ruộng và chăn nuôi rắn. Đây là nghề truyền thống của xã từ bao đời nay. Nếu như con rắn đối với đa số mọi người là nỗi sợ hãi thì ở đây chúng như những người bạn của mỗi gia đình. Trong các thư tịch cổ đã nhắc tới Sơn Tang là một làng săn bắt rắn lớn nhất Bắc Bộ.
Ngày xưa từ việc Săn bắt rắn, người dân Vĩnh Sơn đã biết chăn nuôi thuần dưỡng các loại rắn độc và chế biến các sản phẩm từ rắn như: nuôi rắn để làm thịt, chế biến rượu rắn, cao rắn…, kinh nghiệm đó được duy trì và truyền lại cho đến ngày nay.
Có thể nói con rắn đối với người dân Vĩnh Sơn rất quan trọng, bởi vì ngoài giá trị làm vị thuốc để chữa bệnh và bồi bổ sức khoẻ rắn còn có giá trị về kinh tế đem lại nguồn thu cao, tạo công ăn việc làm cho người dân của xã.
0 bình luận